Khói sươngRũ xuống đồng taMột mùi thơ ấu, thật thàDễ saySương chìm sươngTa là aiGiữa đời lấm tấm mộng dàiNgã sa…
Thì thôiTa vẫn là taMặc cho mâu thuẫn lân la cõi mìnhNhẹ như mây gió vô thinhNghiêng như mặt lá linh đinhRụng rời.Biệt điMột áng cuối trờiTa say như đất muôn đời…Đã say!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét