Ngày
mai, ngày mai…
Về cuối nẻo đường
Đôi
chân trần bao ngày rong ruổi
Giật
mình đạp đất đồng khô.
Ngày
mai, ngày mai…
Về
với mẹ
Cuộc
đồng quy ký ức mùa màng
Chẳng
có gì, nhưng cứ về, ta nhỉ !
Chốn
xa tóc bạc ngóng chờ.
Ngày
mai, ngày mai…
Người
về choáng ngợp lòng quê
Bờ
cỏ dại căng tròn miền xanh cổ tích
Những
nhánh tràm đu đưa trong yên tĩnh
Đất
tổ tiên ta đã về đây !
Ta
đi tới khóc cười nhân thế
Quay
ra sau bến cũ đến rồi
Ngày
mai về nhé, ta ơi !
VĨNH THÔNG
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
"Ta đi tới nhân gian cười khóc
Trả lờiXóaQuay mặt ra sau - bến cũ đã đến rồi
Ngày mai về nhé ta ơi !"
Hay quá Thông ! Ka thích khổ cuối này ghê luôn nè ^.^
Chúc Thông viết ngày càng khoẻ !
Thanks Kaka nhiều nhiều luôn nhe, Kaka cũng vậy nha ! Hi...
Trả lờiXóa