Hồng Thuỷ Tiên họ tên thật là Nguyễn Hồng Thuỷ Tiên. Hội viên Hội
VHNT Kon Tum. Chị đã xuất bản tập thơ đầu tay Đoản khúc riêng mình (Nxb Lao Động, 2010) và đoạt Giải thưởng Tác giả trẻ của Uỷ ban toàn quốc
Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam. Ngoài ra, cây bút trẻ này còn đoạt Giải Nhì (không có giải Nhất) thể loại thơ trong Cuộc thi Sáng tác văn học trẻ Tạp chí Xứ Thanh, 2011.
MÌNH CHƯA NÓI YÊU NHAU
1h30 phút!
Mắt em chưa chịu nhắm theo quán tính
Khoảng không tối hù
Em quờ tay
Bắt lấy chùm ánh sáng xanh màu pha lê tỏa ra từ vật lóng
lánh
Anh vội vã trao trong chuyến gặp vội vã
Giữa hai đầu thành phố
Mưa ngừng thở
Mình mải miết nói về những ngày đi xa
Tìm nhau
Khoảng không gian quá chật để trốn tránh thứ tình cảm bốc
cháy
Ly rượu đổ đầy
Và lại lặng im
Phố xá không thôi ồn ã
Náo loạn tiếng còi xe, tiếng chúc tụng , tiếng cụng ly, tiếng
bước chân người đàn bà tự đếm…
Anh bật cười : “Bất bình thường!”
Ừ!
Em
Anh
Bất bình thường khi ta không dám tự nhận rằng đã nhớ nhau đến
thế nào
Bất bình thường khi anh chưa một lần ôm em, hôn em
Em thấy mình ngây thơ trong sự chở che hơi quá của anh
Anh & em
Nhìn nhau
Chẳng dám xâm phạm sự thiêng liêng không ai quy ước
Những dục vọng thấp hèn chỉ là một quãng đường ngắn bằng tiếng
thở dài anh giấu (anh tự nhận thế!)
Anh đã nắm tay em đi trên chuyến hành trình đầy
mưa giăng
Nhìn em mỉm cười và nhòa xóa dùm em sự nổi loạn như vết
loang trang đời em trắng
Ta đã cần nhau đến thế nào
Ta đã…
Và
Anh rút từ trong ví mảnh giấy nhỏ em gửi cho anh ba năm trước
Vẻn vẹn hàng chữ nghiêng nghiêng: “Em nhớ anh!”
Đêm!
Giữa lòng Hà Nội không tìm đâu ra ngọn gió đến ru em
Em thức
Để đánh máy những dòng này
Chắc chắn
Sáng sớm anh sẽ nhận được email
Tiêu đề : MẤT NGỦ…
VŨ ĐIỆU CÔ ĐƠN
sương loang loang
từ lần tan vào dịu dàng
ta lạc nhau rừng sim nao nao tím
một đóa dại khờ anh hái trao tay
người đàn ông si tình vẫn đàn bên kia dòng suối
lửa ủ ấm tàn đêm trăn trở
hơi rượu nồng đừng say đừng say
giá mà cứ mơ hồ như gió
và tiếng hát nghe buồn thổn thức
anh lặng im mê mải dạo đàn
và tiếng hát nghe buồn như khóc
trôi trôi theo ghềnh thác hoang mang
tìm bình minh nép vồng ngực nắng
ẩn trú nơi không rõ bóng mình
trên đôi giày đính sương trong suốt
em xoay vòng vũ điệu cô đơn…
HỒNG THỦY TIÊN
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét