Mưa nặng hạtKhông đủ làm tăng rét buốt đêm đôngCái lạnh thấm qua những vết xước lòngVà ngấu nghiến một chuỗi ngàyCay đắngĐường phố về đêm tĩnh mịchVắng hoeLoáng thoáng tiếng chổi treXào xạc quét đường…Tôi bỏ lại thành phố sau lưngKhi nó chỉ còn hai gam màu loang lổSáng và tối. Tranh giành!Quán vỉa hè sáng đèn đón kháchBác xe ôm vẫn chưa về nghỉCô hàng rong còn cất tiếng raoMà dòng ngườiThì cứ đổ về đâu?Mùa đông khắc nghiệtChợt nhớ người ở xa có ấmChiếc áo cũ sờn vai mỏng mảnhCứ phong phanh giữa gió bấc tràn vềNỗi buồn đọng thêm…Ánh lửa le lói đêmLàm sao bớt lạnh?Tiếng xe cót két ngoài đườngỒ! Cô hàng bông vẫn vất vả khẩn trươngĐi giao hàng cho kịp phiên chợ sáng.Nắng đã hắt vàng khung cửa nhỏỪ, thì trời đã…Hừng đông.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét