Tháng mười
Lúa trời vẫy đuôi chào tôi khai cuộc
Mồ côi đi biển
Mẹ tôi buồn
Nhà ngoại xa. Cò sợ súng Tây tin không tới được
Cha vô bưng chiến đấu bặt tin mừng
Tháng mười
Gò Tháp giày đinh nhão đất
Đì đùng!
Giật mình súng giặc bắn thinh không
“Đỏ hỏn môi cười”
Bà tôi kể lại
“Thằng gan lì! Ba tháng tuổi dễ ai hơn!”
Tháng mười
Năm tháng đi qua tôi xanh đời
lúa xanh cành trong bom đạn giặc
Những dòng kinh ngay ngáy giọt phù sa
Những mùa Thu thiêng liêng hồn dân tộc
Mùa Thu - Gò Tháp sinh ra tôi
Ôi! Tha thiết đất quê nhà
Tháng mười
Giữa trời cũ, cảnh xưa. Đồng lúa mới
Chưa vàng bông - tình đã chín trong hồn
Quê cũ lâu năm xa
Về lại
Thấy mặt trời rực đo khắp đồng bưng!
KHÔNG ĐỀ MÙA ĐÔNG
Trốn gió chim về báo cuối đông
nhè nhẹ sương giăng chiều tháng chạp
se se hơi bấc lùa ký ức
mây lông cừu rộp xám hoàng hôn
Ai đó gọi mùa đông ở lại
dĩ vãng loăng quăng rối tóc xuân thì
Mềm môi nếm tình đời ngang trái
giọt chung tình hoen má ướt chia ly
Thắt thỏm đêm chờ đêm trừ tịch
gối lạnh chăn nhàu gió song thưa
lạc bầy sẻ nhỏ lời thê thiết
gọi xuân trong tiếng gió sang mùa
TIẾNG QUÊ
vẫn vàng bông lúa đông xuân
vườn tươi nắng
trái tươi xanh nụ đời
vẫn chờ khách mộng về chơi
nón nghiêng thẹn nắng thu cười lối hoa
ngõ quê thả ngọn la đà
trúc ngân tiếng lá gọi đa đa
chiều
sen hồng rực sắc mùa yêu
bến thu mưa nhạt mây dìu dịu
bay
người đi đong cuộc tình đầy
thương con chim nhỏ gọi bầy
nhớ xưa
chốn quê
tình ấm bốn mùa
nao lòng lữ khách
về chưa?
chưa về!!!
VŨ MIÊN THẢO
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét