Làm quen với đêm - thơ Robert Frost (Vĩnh Thông dịch)


Tôi đã làm quen với bóng đêm
Đi những hành trình trong mưa đổ
Đến nơi xa ánh đèn thành phố

Tôi nhìn xuống ngã đường ảm đạm
Lặng lẽ bước qua người gác đêm
Và khép mắt, không buồn giải thích.
>> Đọc tiếp...

Dừng bên rừng buổi chiều tuyết - thơ Robert Frost (Vĩnh Thông dịch)


Khu rừng đây, một chốn thân quen
Nhà của người nằm ở làng bên
Người đâu thấy tôi vừa dừng lại
Để ngắm nhìn rừng tuyết phủ đầy

Chú ngựa nhỏ bỗng dưng kỳ lạ
Chân dừng không gần trang trại nào
Giữa rừng và hồ băng lạnh giá
Trong buổi chiều u ám cuối năm.
>> Đọc tiếp...

Gió và hoa bên cửa sổ - thơ Robert Frost (Vĩnh Thông dịch)


Tình nhân hỡi, tạm quên chuyện chúng mình
Để lắng nghe về một tình yêu khác
Cô gái là bông hoa bên cửa sổ
Và chàng trai là ngọn gió mùa đông.
>> Đọc tiếp...

Chốn hoang mạc - thơ Robert Frost (Vĩnh Thông dịch)


Robert Frost (1874 - 1963) là nhà thơ Mỹ bốn lần đoạt giải Pulitzer và được Tổng thống Kennedy mời đọc thơ trong lễ nhậm chức của mình. Cuộc đời Robert Frost đầy đau buồn và mất mát: cha mẹ mất sớm và em gái chết vì tâm thần, nên ông mắc bệnh trầm cảm. Ông in tập thơ đầu tay A boy’s will (Ước muốn của chàng trai) vào năm 1913 được độc giả và giới phê bình đánh giá cao. Giữa buổi giao thoa giữa thơ truyền thống và hiện đại, Robert Frost chọn một hướng đi riêng. Nhịp điệu, độc thoại, cách nhìn, sự khách quan, chiều sâu tư duy… là những yếu tố tạo nên màu sắc cho thơ ông. Thơ của Robert Frost miêu tả thực tế sinh động của cuộc sống, mang nhiều suy tưởng, giản đơn mà thâm thúy!

>> Đọc tiếp...

Con đường chưa qua - thơ Robert Frost (Vĩnh Thông dịch)


Hai ngã rẽ giữa rừng vàng
Tôi đâu thể cả hai đàng đều qua
Lữ khách tần ngần nhìn ra
Mắt trông thăm thẳm khuất xa bìa rừng
Quanh co lùm bụi lưng chừng
>> Đọc tiếp...