Ta đã quen rồi với bóng đêm
Những hành trình chìm trong mưa đổ
Chia xa ánh sáng phố phường…
Mắt rũ xuống những ngã đường buồn tẻ
Lặng lẽ bước qua người gác đêm
Ta khép mắt, không buồn giải thích.
Ta đứng lặng, dừng thanh âm bàn chân
Để nghe xa tiếng khóc ai gián đoạn
Từ con phố lạ vọng về.
Không gọi ta về cũng chẳng tiễn ta đi
Còn nhiều lắm ở xa những đỉnh cao huyền
ảo
Như ô sáng đồng hồ sóng sánh trời xa.
Thời gian không có lời tuyên bố đúng sai
Ta đã được quen với bóng đêm.
Robert Frost (1874 - 1963, Mỹ)
Vĩnh Thông dịch
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét